Gần đây, mạng xã hội rộ lên một trào lưu kỳ lạ: cái tên Hồng Hài Nhi bỗng nhiên trở thành tâm điểm tìm kiếm, như một ngọn lửa đỏ rực thắp sáng những ngày đông u ám. Từ những meme hài hước, hình ảnh chế đầy sáng tạo đến những câu chuyện sâu lắng được vẽ lại trong các video, Hồng Hài Nhi không chỉ còn là cậu bé ma quái lém lỉnh trong “Tây Du Ký” mà đã trở thành một biểu tượng bất ngờ – một tiếng vọng từ quá khứ, làm người ta vừa cười vừa cảm thấy chạnh lòng.
Trong câu chuyện cổ tích ấy, Hồng Hài Nhi xuất hiện với hình ảnh ngỗ nghịch, bướng bỉnh, mang trong tay cây Hồng Hỏa Thương thiêu đốt mọi thứ xung quanh. Nhưng càng ngắm nhìn, càng hiểu, ai nấy đều nhận ra rằng ẩn sau vẻ ngoài ngang tàng đó là một cậu bé cô đơn, mệt mỏi vì bị bỏ rơi, vì không biết cách yêu và được yêu. Chính sự mâu thuẫn ấy làm Hồng Hài Nhi dễ dàng đánh thức phần trẻ thơ bị lãng quên trong trái tim mỗi người: phần chúng ta đã che giấu, phần chúng ta sợ bị tổn thương, phần từng ngây thơ, bất cần nhưng cũng yếu mềm đến xót xa.
Những bài đăng, những dòng bình luận về Hồng Hài Nhi tràn ngập trên mạng xã hội, như một chiếc gương phản chiếu chính chúng ta. “Hồng Hài Nhi không chỉ là nhân vật trong truyện,” một người viết, “mà là hình ảnh của những người trưởng thành trong vỏ bọc gai góc, mạnh mẽ nhưng thẳm sâu lại khao khát được ôm ấp, được thấu hiểu.” Có lẽ đó là lý do tại sao hình tượng này bất ngờ được yêu thích đến thế – vì dù cuộc sống hiện đại có bận rộn, có áp lực đến đâu, chúng ta vẫn không thể thoát khỏi ước mơ giản dị: được sống là chính mình, dù chỉ trong chốc lát.
Và thế là, giữa hàng ngàn câu chuyện được kể mỗi ngày, Hồng Hài Nhi như một làn gió mới, một chút ngôn tình lặng lẽ thổi qua tâm trí người trẻ. Nhìn lại, ai cũng hiểu, thực ra chúng ta chưa từng rời xa đứa trẻ trong chính mình, chỉ là đã giấu nó đi quá lâu mà thôi.