
Bạn tớ 27 tuổi, ưa nhìn, vui vẻ, có công việc tốt nhưng chỉ có một vấn đề. Cô ấy chưa có một mảnh tình vắt vai. Trong khi bạn bè cùng trang lứa có người đã có con cái đề huề, có người mới kết hôn, có người đang yêu đương hay chí ít cũng gặp trắc trở trong tình cảm. Chỉ riêng cô bạn tớ – Uyên – vẫn vô cùng hạnh phúc với sự độc thân của mình.
Không phải Uyên không có người theo đuổi, từ khi còn học phổ thông, cô ấy vẫn luôn là người “đào hoa” nhất trong nhóm bạn tớ. Đến khi lên đại học, ra trường đi làm vẫn luôn có nhiều chàng trai săn đón. Nhưng Uyên hờ hững, thậm chí còn có phần “phũ”. Cô gái này vô cùng kén chọn.
Uyên sinh ra trong một gia đình cơ bản, nhưng rất đầm ấm và hạnh phúc. Bố mẹ cô ấy yêu thương nhau, và hết lòng quan tâm đến con cái. Uyên có một người anh trai lớn hơn 5 tuổi. Anh Nam chính là hình mẫu anh trai trong mơ của mọi đứa con gái….
Nhớ hồi còn học phổ thông, Uyên luôn được bố hoặc anh trai đưa đón đi học. Những dịp học thêm hay đi sinh nhật về khuya, anh Nam cũng thường đứng đợi đón em gái từ rất sớm. Ai ai trong lớp cũng tưởng rằng, đó là bạn trai của Uyên nếu chưa từng nghe kể.
Đỉnh điểm là một ngày mưa gió, bọn tớ lội nước bì bõm để vượt qua sân vào lớp học. Đứa nào cũng ẩm ướt, nhem nhuốc, bẩn thỉu. Còn Uyên, được anh trai cõng từ cổng vào đến tận cửa lớp, chân không chạm nước, tay không dính bùn. Mặt cô ấy ánh lên một nụ cười vui vẻ.
Ngay lập tức, một số bạn bè (không thân với Uyên) trong lớp và lớp bên cạnh ồ lên:
“Người yêu “ga – lăng” thế.”
“Đẹp đôi quá!”
Uyên mặt tỉnh bơ đáp lại. “Anh trai tao mà bọn mày.”
Mặt vài đứa có hơi thất vọng, nhưng có đứa lại tỏ vẻ ngưỡng mộ rõ ràng.
Uyên thường kể cho nhóm bạn thân chúng tớ nghe về chuyện gia đình. Ví dụ như: Cả nhà tao luôn ăn cơm cùng nhau. Có chuyện gì tao cũng kể với mẹ tao, mẹ siêu tâm lý luôn. Bố tao chiều anh em tao cực kỳ. Mai bố mẹ tao cho cả 2 anh em đi xem ca nhạc. Anh tao ăn gì cũng phần cho tao.
Nghe mãi, bọn tớ thường cảm thấy ngưỡng mộ, xen lẫn cả ghen tị. Vậy nên, khi bọn tớ hỏi:
“Mày không yêu đương, chưa chồng con gì mà không bị bố mẹ giục à?”
Cái Uyên tỉnh bơ đáp:
“Giục gì. Bố mẹ tao bảo yêu ai cũng phải kiếm người tử tế, đem về đây bố mẹ duyệt đã. Thà yêu muộn còn hơn yêu nhầm người.”
Nên cũng không có gì khó hiểu khi tiêu chuẩn chọn người yêu của Uyên rất cao. Vì cô ấy có vội gì đâu. Cô ấy biết bản thân có gì, cần người thế nào. Cô ấy không cần sốt xình xịch chọn đại một người yêu chỉ để bố mẹ an lòng, để kịp với lứa tuổi, để thoát ế.
Cô ấy không ế, cô ấy chỉ đang tận hưởng trọn vẹn cuộc sống độc thân của mình.
Một ngày nào đó, cô ấy sẽ tìm thấy người để yêu, có thể tiến tới xây dựng tổ ấm. Đó chắc chắn sẽ là một người mà cô ấy ưng ý, vào thời điểm mà cô ấy sẵn sàng. Tớ tin điều đó.
Nếu cậu may mắn được sống trong sự yêu thương của gia đình thì chúc mừng cậu. Nếu cậu không có điều đó thì cũng không sao hết. Cậu vẫn có thể yêu thương chính mình, yêu nhiều hơn bình thường một chút.
Và hãy yêu ai đó vì yêu thôi, đến với ai đó vì họ xứng đáng. Đừng bắt đầu một mối quan hệ để khỏa lấp sự cô đơn, đừng lập gia đình vì định kiến cũ kỹ của xã hội. Mỗi chúng ta, đều xứng đáng có được những điều tốt đẹp hơn như vậy, cậu nhé!
Cre: chuyện đôi ta!